Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Bia không làm nên bụng

SGTT.VN - Những người uống bia thường xuyên nhưng không lạm dụng, sẽ không bị to bụng như lâu nay nhiều người vẫn lầm tưởng, theo một nghiên cứu công bố trên tạp chí về dinh dưỡng European Journal of Clinical Nutrition. Các nghiên cứu gần đây cho thấy người uống dưới nửa lít bia mỗi ngày sẽ không tăng cân, với điều kiện đương nhiên là có một chế độ dinh dưỡng cân đối. Ngược lại, thức uống này sẽ tạo điều kiện tích tụ mỡ trong toàn cơ thể.
Một nghiên cứu trên 20.000 người trong 8,5 năm cho phép kết luận hầu như không có mối quan hệ nào giữa việc to bụng và uống bia. Ảnh TL
Những nhà nghiên cứu Thuỵ Điển, thuộc đại học Göteborg, đã muốn đánh giá các tác dụng của bia đối với những dân uống bia thường xuyên tại nước này. Một nghiên cứu được thực hiện trên khoảng 20.000 người tình nguyện, gần 7.900 đàn ông và 12.700 đàn bà. Họ chấp nhận được theo dõi trong suốt tám năm rưỡi và được phân thành nhiều nhóm, tuỳ theo mức tiêu thụ của họ. Thể trọng, vòng cơ thể và vòng đùi của họ được đo thường xuyên. Điều đó cho phép kết luận hầu như không có mối quan hệ nào giữa việc to bụng và uống bia.

Nhưng bia đem lại nhiều lợi ích. Uống bia với liều lượng hợp lý có thể giảm các nguy cơ đái tháo đường và tăng huyết áp. Bởi vì thức uống này gồm acid folic, sắt và calci có tác dụng bảo vệ hệ thống tim mạch. Chính vì thế bia cũng có lợi cho cơ thể không kém rượu vang uống với lượng vừa phải, theo các nhà khoa hoạ Tây Ban Nha. Với điều kiện là áp dụng một chế độ dinh dưỡng giàu cá, trái cây, rau và dầu ôliu và vận động cơ thể thường xuyên.

Một lít bia để chống lại loãng xương

Bia là một nguồn cung silicium lý tưởng. Mà hợp chất này giữ vai trò trọng yếu trong việc làm chắc xương, nhất là sau thời kỳ “giã biệt kinh kì”. Ảnh Trần Việt Đức
Theo một chuyên gia, tiêu thụ bia vừa phải kết hợp với những dưỡng chất có lợi tốt cho sức khoẻ. Bia không làm tăng cân vì không chứa chất béo và không quá nhiều năng lượng.

Những nghiên cứu khác chỉ ra rằng bia có thể có tác dụng bảo vệ đối với tiểu đường típ 2 (do béo phì). Uống bia vừa phải cũng làm giảm nguy cơ ung thư ruột kết (nhưng mới chỉ thấy kết quả trên chuột), nhờ bia có chứa chất chống oxy hoá. Một nghiên cứu khác, được công bố hồi tháng 10, kết luận rằng phụ nữ có thể tự vệ khỏi loãng xương nếu uống khoảng một lít bia mỗi ngày. Công trình này chứng minh rằng bia là một nguồn cung silicium lý tưởng. Mà hợp chất này giữ vai trò trọng yếu trong việc làm chắc xương, nhất là sau thời kỳ “giã biệt kinh kì”.

Tuy nhiên, đó là bia ở xứ người, còn bia ở xứ ta có vậy không khi ngày càng tìm không thấy mùi vị của hoa bia, ngày càng có vị ngọt? Đó là chưa kể Heneiken sản xuất tại Bình Chánh, hoặc bên kia biên giới phía bắc, tạo lợi nhuận khổng lồ cho các nhà hàng, quán sá hắc ám.
Nguồn: SGTT ngày 31/5/2012

Những mẫu đàn ông bạn không nên lãng phí thời gian

Cho dù chuyện tình cảm cần có thời gian để tìm hiểu, nuôi dưỡng và vun đắp nhưng có những người đàn ông không đáng để bạn lãng phí thời gian khám phá con người họ.


Những mẫu đàn ông bạn không nên lãng phí thời gian




Ngay từ lần gặp đầu tiên, thông qua những tình tiết dù là nhỏ nhất cũng có thể nói lên tính cách của anh chàng mà bạn đang hẹn hò.
Luôn trả tiền mệnh giá lớn khi dùng tiền mặt
Trừ trường hợp anh ta là con nhà đại gia, nếu không, mỗi lần trả tiền, anh chàng đều đưa ra tờ có mệnh giá lớn nhất để chứng tỏ rằng mình rất giàu có. Khi được trả tiền thừa, cũng không xem lại mà cho luôn vào túi chứng tỏ anh ta rất sợ phiền phức với số tiền nhỏ và đây là mẫu người chuyên vứt tiền qua cửa sổ.
Còn nếu anh chàng của bạn lại rất kì kèo trong chuyện tiền bạc như khi hai người hẹn hò, tiền chi ra đều được chia đều cho dù là con số nhỏ nhất thì bạn nên tạm biệt mẫu người này ngay lập tức.
Không cắt móng tay trước khi hẹn hò
Trên thực tế, mỗi khi điều kiện cho phép, trước khi hẹn hò nam giới đều có thói quen tắm rửa và thay quần áo, nhưng chỉ cần quan sát móng tay của anh chàng đó bạn mới biết được tình hình vệ sinh cá nhân thường ngày. Một người đàn ông, râu không cạo, răng không đánh thì đương nhiên chẳng bao giờ quan tâm đến móng tay của mình. Vệ sinh ở các vị trí khác như lông mũi, tai, mắt… đều thể hiện sự giữ gìn vệ sinh hàng ngày.
Trả lời tin nhắn, thư quá nhanh khi đang làm việc
Phần lớn, chị em phụ nữ đều thích gửi tin nhắn khi hẹn hò. Nếu anh chàng của bạn đang trong thời gian làm việc mà trả lời ngay lập tức tin nhắn chứng tỏ anh ta không mấy chuyên tâm làm việc. Hơn nữa, dù công việc không mấy bận rộn nhưng người thường xuyên làm việc riêng trong giờ thì cơ hội phát triển thăng chức cũng không mấy rộng mở. Hãy nhớ rằng, số lượng tin nhắn không thể tỷ lệ thuận với tình yêu của bạn!
Chưa từng có ý định mời bạn đến nhà
Không mời bạn đến nhà chơi trong giai đoạn đầu mới yêu vì những lý do như: ngại cha mẹ, bạn bè... Nhưng nếu chàng chỉ ở một mình mà luôn tìm lý do từ chối thì bạn cũng cần nâng cao sự cảnh giác.
Dù hai người yêu nhau khoảng nửa năm mà bạn vẫn chưa biết chàng của mình ở đâu thì rất có thể anh ta đã kết hôn hoặc có bí mật mà không muốn cho bạn biết.
Thái độ không tốt với nhân viên nhà hàng
Trong buổi đi ăn tối giữa hai người, khi món ăn được đưa lên hơi muộn, anh ta tỏ ra khá sốt ruột và lập tức gọi nhân viên nhà hàng và yêu cầu khiếu nại vì thái độ phục vụ. Mẫu đàn ông này bạn cần hết sức đề phòng, bởi rất có thể anh ta sẽ sẵn sàng ra tay hành hung khi cãi cọ với bạn.
Nếu anh ta có thái độ cao ngạo, bốc đồng với nhân viên, điều đó cho thấy anh chàng là mẫu người say mê quyền lực. Và dĩ nhiên khi sống với mẫu người đàn ông này bạn không thể có được hạnh phúc.
Nguồn: Phụ nữ ngày 29/5/2012

Có Một Thời Như Thế - Xuân Quỳnh


Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi

Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau

Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh

Và tình yêu không ai khác ngoài anh
Người trai mới vài lần thoáng gặp
Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
Tôi đã cười đã khóc những không đâu

Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa

Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già .

Tôi đã đi mấy chặng đường xa
Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang viết
Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư

Em yêu anh hơn cả thời xưa
(Cái thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em

Em biết quên những chuyện đáng quên
Em biết nhớ những điều em phải nhớ
Hoa cúc tím trong bài hát cũ
Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa

Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
11-1984

(Ảnh sưu tầm từ Internet)

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

Kỷ Niệm - Cao Vũ Huy Miên















Anh xa em thật rồi
Bỏ lại sau lưng chuỗi ngày dài mùa hạ
Bỏ lại phía sau cả những chùm hoa nở
Trên con đường mà chúng ta vẫn thường qua

Anh không hiểu vì sao ta có buổi chiều này

Gặp lại nhau và bỗng dưng em khóc
Giọt nước mắt, anh làm sao ngăn đuợc
Em bây giờ như xa một tầm tay

Em đi về giờ đã có người đưa

Anh ngơ ngác để làm rơi cả nón
Tháng mười sao trời còn mưa muộn
Anh lang thang rồi đứng ở cuối đường

Chẳng có điều gì để trách cứ em

Em đã sống cho anh nhiều quá
Đốt làm chi những tờ thư cũ
Để anh nghe êm ái đến nhường nào

Để mai này anh sẽ yêu ai

Tình yêu ấy nghìn lần không đơn giản
Tình yêu ấy là chút gì lãng mạn
Là hy sinh, là chia sớt trong đời ...
Là bây giờ..anh biết đơn côi ...

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Tự Hát - Xuân Quỳnh


Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nếu cần anh bán nó đi ngay

Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh đi với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em

Em trở về đúng nghĩa với trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh

Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Trẻ Chậm Nói

Chậm nói đơn thuần là chứng suy giảm ngôn ngữ và khả năng phát triển ngôn ngữ ở trẻ em khá phổ biến hiện nay.



Tuy không liên quan đến việc chậm phát triển trí tuệ nhưng không ít bậc phụ huynh thật sự lo lắng bởi không rõ nguyên nhân, chữa trị làm sao? Và sau này trẻ có thể nói bình thường  không?

Nhận biết

Khác với việc chậm nói của hội chứng tự kỷ, trẻ chậm nói đơn thuần có thể hiểu lời nói và thực hiện được một số mệnh lệnh đơn giản của người lớn. Trẻ mắc chứng chậm nói có nhiều biểu hiện khác nhau. Có trẻ chỉ phát ra những tiếng vô nghĩa, lặp đi lặp lại không dứt và không thể nói một số từ đơn giản. Có trẻ phát âm rõ ràng nhưng chỉ nói những từ đơn, không có khả năng ghép hai từ hoặc hơn hai từ với nhau. Trẻ thường nói những từ đơn để bày tỏ nhu cầu và đối với một số từ ghép hai từ, trẻ chỉ nói được từ cuối của từ đó, thường gọi là kiểu nói vuốt đuôi.

Một số trẻ phát âm không rõ ràng nhưng lại có khả năng sử dụng từ và các cụm từ để diễn đạt thông tin giao tiếp, chẳng hạn như dùng ngôn ngữ một cách chính xác, gọi tên được nhu cầu, cảm xúc để người lớn đáp ứng,

Có trẻ phát âm tốt, nói được những câu tương đối dài nhưng lại không thể hiểu ngôn ngữ để trả lời hoặc đáp ứng mệnh lệnh của người lớn. Trẻ em có thể đọc một đoạn thoại quảng cáo khá dài trên tivi, nói lại những câu nói mà người lớn chỉ dẫn khá chính xác, rõ ràng. Tuy nhiên, đó chỉ là khả năng nói một cách máy móc, tư duy về ngôn ngữ của trẻ không phát triển. Trẻ không có khả năng trả lời câu hỏi của người khác mà chỉ lặp lại câu hỏi một cách máy móc hoặc lặng im không đáp.

Can thiệp

Ngoại trừ những trường hợp trẻ chậm nói có nguyên nhân xuất phát từ những thương tổn thực thể như mất thính lực, dị tật cơ quan phát âm, chậm phát triển tâm thần ở những trường hợp khác, các bậc phụ huynh đều cố đi tìm  câu trả lời cho việc chậm nói của con mình. Nhiều người tỏ ra ân hận và tự dằn vặt mình rồi dằn vặt nhau vì đã không để ý đầy đủ đến con: cho trẻ chơi một mình, giao con cho người giúp việc giữ, xa lánh, hắt hủi con, gia đình bất hoà làm tổn thương tâm lý trẻ... Đó không hẳn là những nguyên nhân khiến trẻ chậm nói mà chỉ là các yếu tố ảnh hưởng đến quá trình phát triển ngôn ngữ của trẻ. Các chuyên gia khuyên các bậc phụ huynh nên giúp trẻ tìm thấy ngôn ngữ hơn là việc tìm nguyên nhân của hiện tượng này để rồi lại hoang mang khi việc tìm hiểu ấy chệch hướng.

Hiện nay can thiệp đặc biệt là một biện pháp hiệu quả nhất trong việc điều trị chứng chậm nói ở trẻ em. Người ta cũng đang tiến hành tìm hiểu và áp dụng phương pháp PECS - hệ thống các phương tiện giao tiếp qua hình ảnh - để giúp những đối tượng gặp khó khăn trong việc sử dụng ngôn ngữ và giao tiếp.

Các bậc phụ huynh góp phần rất lớn trong việc can thiệp với trẻ chậm nói. Nhiều phụ huynh vẫn chưa hợp tác tốt với chuyên viên can thiệp trong việc điều trị ngôn ngữ cho trẻ, không quan tâm và phó mặc trẻ cho chuyên viên can thiệp. Cũng có phụ huynh quá bao bọc trẻ, không để trẻ tiếp xúc với môi trường xung quanh và tỏ ra e dè khi để trẻ ra môi trường bên ngoài mà không có mình. Đặc biệt, không ít phụ huynh tạo ra áp lực cho chuyên viên can thiệp, cho trẻ và cho bản thân khi đặt ra yêu cầu là trong một thời gian ngắn, trẻ có thể học phát âm và nói được như trẻ bình thường.

Can thiệp với trẻ chậm nói đòi hỏi một thời gian lâu dài, kiên trì và có sự hợp tác tốt giữa giáo viên và phụ huynh. Không phép mầu nào có thể xảy ra nếu không có sự nổ lực không mệt mỏi của cả chuyên viên can thiệp lẫn các bậc phụ huynh.

ThS Lê Minh Công
Nguồn: Tuổi Trẻ ngày 17/4/2012

Ăn Chay Giảm Bệnh

Tỉ lệ bệnh đái tháo đường và béo phì đang tăng lên nhanh chóng. Nhận thức được những bệnh này liên quan mật thiết với chế độ ăn uống, một số người chuyển sang ăn chay với hi vọng giảm bệnh hoặc ít ra là hỗ trợ điều trị.


Có hai câu hỏi liên quan giữa ăn chay và đái tháo đường được đặt ra: một là ăn chay và ăn thường, chế độ ăn nào có tỉ lệ mắc bệnh đái tháo đường cao hơn? Hai là ăn chay giúp ích gì trong điều trị bệnh đái tháo đường?
Lợi ích
Nguyên từ khái niệm ban đầu, thức ăn chay (ăn trai) tức thực phẩm chỉ toàn thực vật - dạng ăn chay của người theo đạo Phật, tránh sát sinh - ngược với ăn mặn (ăn mạng sống). Nhưng dần dà khi số người ăn chay nhiều lên, thức ăn chay cũng linh hoạt cho phù hợp thực tế với mục đích chính là để thay đổi khẩu vị, bảo vệ sức khỏe hơn là tránh sát sinh. Thức ăn chay hiện nay phong phú hơn nguyên mẫu ban đầu nhiều, có đến bốn nhóm được xếp loại: (1) chay tuyệt đối hoàn toàn thực vật, (2) chay có sữa, (3) chay có sữa và trứng và (4) chay linh hoạt hay chay tương đối cho phép ăn thêm thịt, cá...
Theo nguyên lý cơ bản của dinh dưỡng học, khẩu phần ăn hợp lý phải có đầy đủ bốn thành phần là đạm, bột đường, béo, chất khoáng và vitamin. Do đó việc chuyển đổi từ một chế độ ăn bình thường sang ăn chay nói chung là được phép, hợp dinh dưỡng. Thức ăn chay có một số ưu điểm hơn thức ăn nguồn gốc động vật: ít chất béo có hại như cholesterol và các axít béo no (bão hòa), nhiều axít béo chưa no, axít béo nhiều nối đôi, nhiều vitamin E, C, A... giúp cơ thể chống oxy hóa.
Đái tháo đường là căn bệnh rối loạn chuyển hóa chất bột đường với hậu quả là đường glucose trong máu tăng cao, đái tháo đường lại liên quan mật thiết đến bệnh thừa cân, béo phì và tăng huyết áp. Do đó có thể nói ăn chay đúng cách cũng là một chế độ ăn hợp lý, “tuyệt vời” cho người bệnh đái tháo đường, vừa dinh dưỡng vừa hỗ trợ điều trị.
Một công trình khoa học lớn, nghiêm túc năm 2006 ở Hoa Kỳ cho thấy đến 43% bệnh nhân đái tháo đường type 2 khi chuyển sang chế độ ăn chay tuyệt đối đều có giảm lượng thuốc men điều trị và giảm cân. Trong thức ăn chay thực vật nhờ có nhiều chất xơ, chất sợi, nhiều khoáng và vitamin... nên có thêm khả năng giảm các biến chứng của đái tháo đường, đặc biệt biến chứng tim mạch và thận.
Ăn “đúng sách”
Ba điều cần lưu ý khi ăn chay:
- Một là thức ăn chay chỉ đóng vai trò thực phẩm hỗ trợ hay thực phẩm chức năng, không phải là thuốc nên không thể thay thuốc chữa bệnh.
- Hai là khi ăn chay cơ thể có nguy cơ thiếu một số chất vi lượng cần thiết như vitamin B12, (vitamin này có nguồn chính từ động vật), thiếu vitamin D và canxi (rất cần cho trẻ con đang lớn và người già, người loãng xương), thiếu chất sắt và kẽm (các axít phytic, oxalic, tannic... trong thực vật sẽ ngăn cản sự hấp thu sắt). Người ăn chay dễ dàng khắc phục bằng cách dùng nhóm thực phẩm chay có trứng sữa, các thực phẩm chay linh hoạt hoặc bổ sung các vitamin và khoáng chất này.
- Ba là nếu chúng ta cứ chú tâm ăn chay tuyệt đối, tránh sát sinh, với thực phẩm hoàn toàn là chất đường bột, cơ thể sẽ không thích ứng được với chế độ ăn “méo mó” này và bệnh đái tháo đường tăng lên. GS.TS Nguyễn Hải Thủy và cộng sự nghiên cứu trên 328 nhà tu hành đạo Phật, những vị này ăn trường chay, loại chay tuyệt đối (vegans) với những thức ăn toàn thực vật như ngũ cốc, đậu phụ, các loại rau, trái cây, nấm... thấy tỉ lệ bệnh đái tháo đường ở các nhà tu hành này cao gấp hai lần người bình thường. Kết quả được giải thích: do chế độ ăn chay không cân đối, toàn thực vật, không kiêng giảm chất đường bột là nguyên nhân gốc rễ gây ra bệnh đái tháo đường.
Ăn chay đúng cách, đúng phương pháp cũng là chế độ ăn tốt, góp phần trong việc ngừa và chữa bệnh dinh dưỡng như: thừa cân, béo phì, đái tháo đường, tăng huyết áp... Nhưng nếu không lưu ý bổ sung những khiếm khuyết của khẩu phần chay, hoặc máy móc ăn toàn thực vật chắc chắn sẽ có những điều bất lợi cho sức khỏe.
TS.BS TRẦN BÁ THOẠI 
(Bệnh viện Hoàn Mỹ Đà Nẵng)
Nguồn: Tuổi trẻ ngày 19/4/2012

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

David Và Lily Đã Đến Với Nhau Như Thế Nào

    Câu chuyện này kể lại việc David và Lily đã đến với nhau như thế nào, hay it ra là những điều họ đã kể lại với chúng tôi. Chúng tôi không hề biết được sự thật này trong suốt nhiều năm.

    Nhiều năm trước, một gia đình nề nếp dọn đến căn hộ trên tầng ba khu chung cư mà chúng tôi đang sinh sống tại Bronx. Cậu con trai tên là David, đang theo học trường y. Cậu cũng là một người đam mê đọc sách nên thường dành phần lớn thời gian rảnh rỗi để vào thư viện.

    Thủ thư là một cô gái trẻ xinh xắn, có giọng nói nhỏ nhẹ tên là Lily. Tất cả bọn trẻ chúng tôi đều yêu quý cô. Mỗi khi chúng tôi không tìm được một cuốn sách nào đó, cô sẽ dừng bất kỳ việc gì cô đang làm, mỉm cười nồng ấm và cố lục lọi để tìm sách cho chúng tôi. Cô là một người làm việc chăm chỉ.

    Cô cũng thầm ngưỡng mộ người hàng xóm mới của chúng tôi - David. Mỗi khi anh bước vào thư viện nhỏ bé này, đôi mắt của Lily sáng ngời rạng rỡ và dõi theo bước chân anh qua những kệ sách. Tuy vậy, cô không bao giờ bắt chuyện với anh. Cô quá cả thẹn, và vào thời đó, một phụ nữ không nói chuyện với người lạ khi chưa được giới thiệu đàng hoàng.

    Một chiều nọ, khi Lily đang chuẩn bị đóng cửa thư viện, thì người trợ lý của cô cúi xuống nhặt một bức thư chưa mở rơi gần bàn làm việc. Cô ấy đưa cho Lily, và họ nhận thấy nó được gửi đi từ bệnh viện lớn của thành phố.

    Cô trợ lý nói: "Dường như lá thư này rất quan trọng. Có lẽ khổ chủ đang tìm kiếm nó phát điên lên. Chắc là nó rơi ra từ túi hoặc từ cuốn sách của họ".

    Lily xem qua địa chỉ người nhận và ngạc nhiên thấy rằng nó gửi đến tòa nhà ngay cạnh nhà cô. Cô nhận lấy bức thư để trên đường về nhà sẽ ghé qua gửi cho anh ta.

    Cô tắt đèn, khóa cửa thư viện và hối hả về nhà, cất vội giỏ xách. Giữ chặt lá thư trong tay, cô băng vội qua đường, bước đến tiền sảnh cạnh cửa ra vào và tìm địa chỉ hộp thư. Cô tìm thấy chữ "Gordon" - một họ trùng khớp với tên trên phong bì và bấm chuông căn hộ đó.

    Qua chiếc máy đàm thoại rè rè, có tiếng phụ nữ hỏi vọng ra: "Ai đấy?".

    Lily trả lời: "Tôi là thủ thư. Tôi nhặt được một bức thư rơi ở thư viện có ghi địa chỉ gửi đến David Gordon. Gia đình bà có người này không ạ? Bức thư trông có vẻ rất quan trọng".

    Dừng một chút, người phụ nữ trả lời: "Có. Cô có thể đem lên nhà B3 giúp tôi được không? Tôi bị ngã vài tuần trước nên không thể leo cầu thang được".

    Lily leo lên ba tầng lầu và được một phụ nữ đứng tuổi hòa nhã chống nạng ra đón.

    Bà nói: "Ôi, cám ơn cháu rất nhiều. Cháu thấy đấy, bác thật sự không thể nào leo cầu thang được".

    Lily mỉm cười: "Cháu hiểu ạ. Bức thư đây ạ. David Gordon có phải chồng bác không?".

    Người phụ nữ trả lời: "Ồ không. Nó là con trai bác. Cả nhà đang không biết bức thư này lạc đâu mất". Bà nhìn kỹ Lily từ đầu đến chân rồi hỏi: "Cháu nói ràng cháu tìm thấy lá thư ở thư viện phải không?".

    Lily trả lời: "Vâng. Cháu là thủ thư ở đó, nhưng cháu sống ở tòa nhà bên cạnh và không phiền gì khi đem thư cho bác đâu ạ".

    Người phụ nữ tươi cười lên tiếng: "Sao chúng ta lại đứng đây như những người xa lạ nhỉ? Mời cháu vào chơi dùng vài ly trà".

    Trong khi đưa Lily đến chỗ ngồi, người phụ nữ nói về bức thư: "Mỗi khi nhận được thư gửi cho con trai bác, bác luôn đặt trên bàn ăn để nó dễ nhìn thấy khi về tới nhà. Bức thư này rất quan trọng, nên bác kẹp trong cuốn sách của nó". Bà nói một cách tự hào: "Cháu biết đấy, nó đang theo học trường y để trở thành một bác sỹ chuyên khoa".

    Ngay lúc đó, cánh cửa bật mở và David, con trai bà bước vào. Khi nhận ra anh chính là chàng trai mà cô mến mộ bấy lâu, Lily thấy tim mình đập nhanh hơn. Mẹ anh hào hứng kể lại câu chuyện về bức thư.

    David nhìn Lily và hết sức ngạc nhiên: "Ồ, cô ở thư viện đây mà. Cám ơn cô! Tôi đang tìm bức thư khắp nơi". Anh quay sang mẹ: "Mẹ biết không, con đã được nhận vào chương trình y khoa của bệnh viện rồi".

    Rồi anh quay lại với Lily  và cười ngượng ngùng: "Xin cám ơn cô lần nữa, cô... à, tôi chưa biết tên cô".

    Cô trả lời với nụ cười rạng rỡ: "Lily". Tim cô vẫn nhảy loạn xạ, và cô chắc rằng đôi má mình đang đỏ bừng.

    Trong khi đó, bà Gordon bước khập khiễng dọn trà bánh lên bàn. Bà giục đôi trẻ: "Ngồi đi, ngồi đi!".

    Lily hỏi David: "Anh đã quyết định theo học phân ngành nào chưa?".

    David vẫn mỉm cười trả lời:"Khoa tim mạch. Và đây chính là bức thư sẽ khởi đầu cho sự nghiệp của tôi. Tôi thật sự lo lắng khi không nghe tin tức gì từ phía bệnh viện. Tôi đã nghĩ đến việc chuyển đến một khu nào đó ở phía tây, nhưng tôi vẫn thích ở lại bệnh viện này trong thành phố hơn".

    Rồi bỗng nhiên David thốt lên:"Cô có muốn đi xem phim với tôi vào tối thứ Bảy này không?".

    Trước khi Lily kịp trấn tĩnh, bà Gordon đã nắm lấy tay cô và nói:"Ồ, đồng ý đi Lily! Đồng ý đi mà!".

    Lily bật cười:"Tôi rất thích!".

    Thế là cuộc đời của Lily và David gắn bó với nhau từ đó.

    Nhưng toàn bộ câu chuyện chỉ mới bắt đầu. Hai mươi lăm năm sau khi họ kết hôn, David mới nói với chúng tôi sự thật về bức thư. Lúc này David đã là một bác sỹ chuyên khoa tim mạch và Lily - người vợ đáng yêu của ông, hiện đã là mẹ của ba đứa trẻ  - ngồi bên cạnh chồng trong lúc ông kể chuyện cho chúng tôi nghe.

    Bạn biết không, hóa ra David không phải người thích đọc sách đến thế. Anh chỉ muốn gặp cô thủ thư trẻ trung xinh xắn. Anh Tâm sự với mẹ về cô gái ở thư viện, nhưng anh lại quá nhút nhát và không biết làm sao để tiếp cận cô. Mẹ anh nghĩ ra một kế hoạch. Mỗi lần David đến thư viện, anh sẽ đánh rơi trên sàn một bức thư gửi cho chính anh. Mẹ của David hi vọng Lily sẽ nhặt lại nó cho anh, gọi anh đến và cho anh một cơ hội để bắt chuyện. Thế là mỗi lần David đến thư viện, anh lại có nhiệm vụ làm rơi một bức thư, nhưng lần nào cũng vậy, một ai đó sẽ thấy bức thư bay xuống sàn và chạy vội đến nhặt nó giúp anh. Anh luôn nghe ai đó gọi: "Này anh ơi!" nhưng khi anh quay lại, chẳng bao giờ là Lily cả.

    Hôm ấy, David đã đợi đến khi không còn ai trong phòng ngoại trừ Lily và trợ lý của cô. Một lần nữa, anh làm rơi lá thư bên cạnh bàn. Anh hy vọng ngày hôm sau anh có thể trở lại và hỏi Lily xem cô có nhặt được bức thư có tên anh trên đó không. Nhưng kế hoạch lại hiệu quả hơn nhiều so với mong đợi của anh khi Lily đích thân mang thư đến nhà cho anh.

    Trong khi David kể lại chuyện này, cô vợ Lily xinh đẹp của ông cười ngặt nghẽo.

    Sau khi lấy lại hơi, Lily nói: "David này. Anh đã không dán kín phong bì. Bọn em đã mở nó ra ở thư viện rồi. Em thấy trong đó không có gì ngoài một mẫu giấy trắng. Em cũng tò mò muốn khám phá xem anh toan tính chuyện gì, nên em tương kế tựu kế. Ôi David, anh là một diễn viên quá tệ!". Rồi cô nhìn chồng bằng đôi mắt long lanh.

    "Nhưng David à, em vẫn yêu anh!"

    Và đó là cách David và Lily đã thật sự đến với nhau.

Arnold Fine
Chicken Soup For The Single`s Soul

  

Đầy Tháng Con Ngọc Tí Hon

Baby: Mẹ ơi, dì Linh nắm tay con kìa! Dì Nhi xê ra, ướt hết bi giờ!!!

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

Lộc Vừng

Sáng nay, chậu lộc vừng trước cửa công ty đã nở. Những bông hoa đỏ thắm, xinh xinh nằm rơi trước sân thềm. Nhớ lúc nhỏ ở nhà Má, mỗi khi hè đến là lộc vừng sau ao nhà lại nở, đỏ thắm cả một góc vườn. Mình và chị rất thích bày đồ hàng chơi cạnh gốc cây. Hai chị em kết hoa lộc vừng thành xâu chuỗi đeo trước ngực. Thích nhất là nhặt những chiếc lá lộc vừng chín làm tiền để mua cơm của Chị Hai nấu. Lộc vừng ao nhà giờ chỉ còn trong ký ức, cây đã phải nhường chỗ cho bạn cam bạn quýt có giá trị kinh tế hơn.


Lên Sài Gòn, thấy nhiều nhà chọn lộc vừng trồng làm kiểng trước nhà. Loài cây mọc hoang ở vườn quê giờ đã được nâng niu, chăm chút nhiều hơn, nhưng vẫn có cảm giác cây thật đơn lẻ. Vẫn nhớ khoảng ao nhà đỏ rực màu hoa lộc vừng...

Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Người Đàn Bà Thứ Hai - Xuân Quỳnh



Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con, anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể quên con_ một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy yêu mẹ,mẹ ơi!


Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai.


Mẹ đừng buồn những hoàng hôn,những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ cả đời anh.


Con chỉ là một cơn mưa mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi


Anh ấy có thể sống với con suốt cả cuộc đời
Cũng có thể chia tay ngay ngày mai có thể
Nhưng suốt đời anh ấy luôn yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai...

Mẹ Của Anh - Xuân Quỳnh


Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong

Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen

Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao

Lời ru mẹ hát thưở nào
Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:
Nào là hoa bưởi, hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa...

Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà

Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng

Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu tự những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

Bí Ẩn Những Ngôi Mộ Cổ - Kỳ 3:


Những nấm mộ cát linh thiêng
TT - Dọc bờ biển miền Trung, mà đặc biệt ở đảo Lý Sơn, Quảng Ngãi, có rất nhiều ngôi mộ cổ linh thiêng kỳ lạ. Hậu thế truyền đời kể rằng chúng chỉ là nấm mồ cát không có hài cốt bên dưới, nhưng được người sau đời đời kính thờ.
Đó chính là những nơi chiêu hồn các bậc anh hùng đã hiến dâng sinh mạng cho biển cả Tổ quốc. Thân xác họ nằm lại đại dương, người thân ở nhà phải đắp nấm cát làm lễ chiêu hồn để con cháu đời sau tưởng nhớ.

Ông Phạm Quang Tĩnh thắp hương trên nấm mộ chiêu hồn tập thể cai đội Phạm Quang Ảnh và các hùng binh Hoàng Sa - Ảnh: Quốc Việt

Những ngôi mộ không hài cốt
10 năm trước, một lần ra Lý Sơn trong mùa mưa bão, chúng tôi đã lặng người thắp hương viếng một ngôi mộ cổ rất kỳ lạ ở thôn Đông, xã An Vĩnh. Đó là nấm mộ cát có chiều dài hơn 2m như bao mộ phần khác, nhưng lại rộng đến cả 10m nằm ẩn khuất trong một khu vườn. Không có bia mộ ghi danh phận người nằm dưới nhưng lúc nào cũng nghi ngút hương khói của người kính viếng. Ông Phạm Quang Tĩnh, chủ nhân khu vườn này, ngậm ngùi kể đây là nấm mộ tập thể từ gần hai thế kỷ trước để chiêu hồn các hùng binh trong hải đội Hoàng Sa đã hi sinh cho chủ quyền biển đảo của Tổ quốc. Và hương hồn người nằm đầu tiên trong nấm mộ cát tập thể này chính là vị cai đội Phạm Quang Ảnh, tổ tiên trực hệ của ông Tĩnh. Sử Đại Nam thực lục chính biên đã chép rằng: “Tháng giêng, năm Ất Hợi (1815) sai bọn Phạm Quang Ảnh thuộc đội Hoàng Sa ra đảo Hoàng Sa xem xét đo đạc thủy trình...”.
Không chỉ sử sách ghi lại mà tổ tiên ông Tĩnh cũng để lại nhiều thư tịch cổ và truyền khẩu kể rằng hải đội Phạm Quang Ảnh đã thừa mệnh nước, giong buồm tiến ra Hoàng Sa nhiều lần. Họ đi thành từng đội 8-10 người trên những chiếc thuyền câu truyền thống của ngư dân Lý Sơn, khoảng ba ngày ba đêm thì tới. Nhiệm vụ chính của các hải đội Hoàng Sa này là đo đạc thủy trình, vẽ bản đồ, dựng bia chủ quyền,thu lượm sản vật và xây dựng cả miếu thờ cho những nạn nhân đắm tàu trên quần đảo này cũng như đem lại may mắn cho người sau.
Đặc biệt, mỗi lần đến Lý Sơn, chúng tôi còn nhiều lần đến thắp hương trên một nấm mộ chiêu hồn đặc biệt khác của chánh suất đội trưởng thủy quân Phạm Hữu Nhật. Quê hương ở đảo Lý Sơn, ông đã bao lần dẫn hải đội tiến ra Hoàng Sa, và đến một chuyến ông đã ra đi không thể trở về. Người thân ở quê nhà làm lễ chiêu hồn, đắp nấm mộ cát cho ông trên núi Chóp Vung và gần đây đã được cải táng về nằm dưới bóng tượng đài các vị anh hùng Hoàng Sa ở đầu đảo Lý Sơn. Sử sách triều Nguyễn xưa cũng ghi chép rất chi tiết về công đức của người anh hùng đặc biệt này. Bộ Đại Nam thực lục chính biên kể rằng: “Vua Minh Mạng đã y lời tâu của Bộ công, sai suất đội thủy quân Phạm Hữu Nhật điều binh thuyền đi đem theo mười cái bài gỗ dựng mốc chủ quyền”.
Ở Lý Sơn còn rất nhiều nấm mộ chiêu hồn có danh phận rõ ràng hoặc đã khuyết danh theo thời gian liên quan đến các hùng binh Hoàng Sa. Và có một nấm mộ cát rõ ràng nhất, được con cháu đời sau thờ tự như Thành hoàng ở xã An Vĩnh là cai đội Võ Văn Khiết. Theo sử liệu cũng như lời truyền kể và thư tịch cổ của dòng họ Võ còn lưu giữ, cai đội Võ Văn Khiết chính là người Việt đã có mặt ở Hoàng Sa từ rất sớm. Bởi từ những năm 1802-1834, phú nhuận hầu Võ Văn Phú cùng các anh em Võ Văn Hùng, Võ Văn Công, Võ Văn Sanh... là con trai Võ Văn Khiết cũng đều thực hiện trọng trách đi Hoàng Sa. Hiện nấm mộ chiêu hồn cai đội Võ Văn Khiết đã được tôn tạo, dựng bia ghi công đức. Riêng mộ các con ông chưa được rõ ràng.
Theo anh Võ Văn Út, hậu duệ đời thứ 16 dòng họ này, hồi anh còn nhỏ đã được cha ông chỉ mộ chiêu hồn tập thể của gia tộc ở gần mộ cụ Khiết. Đó là nấm cát khá lớn, được đánh dấu bằng các viên đá núi lửa ở Lý Sơn, và tổ tiên truyền đời kể rằng nơi an nghỉ của hương hồn những người họ Võ đã tiến ra Hoàng Sa không về.

 Hậu duệ Phạm Thoại Tuyền luôn tự hào về tổ tiên Phạm Hữu Nhật dù chỉ còn nấm mộ cát chiêu hồn - Ảnh: Quốc Việt

“Trang sử cát” linh thiêng
Có lần chúng tôi đã được chứng kiến đám tang chiêu hồn của một ngư dân không thể trở về sau cơn bão biển. Đám tang tràn ngập nước mắt, cũng có linh vị, quan tài nhưng lại không có thi hài người mất bên trong. Ông Võ Toại, người từng cúng tế cho hàng trăm đám tang chiêu hồn, tâm sự: “Với những bậc anh hùng đã hiến xác thân cho quần đảo Hoàng Sa của Tổ quốc, lễ tang chiêu hồn còn bi hùng, trang trọng hơn nhiều”.
Ông Toại kể đời mình vẫn tiếp truyền tang thức linh thiêng này. Để hương hồn các bậc anh hùng như Võ Văn Khiết, Phạm Quang Ảnh, Phạm Hữu Nhật... được an nghỉ, người xưa đã trèo lên tận miệng núi lửa trên đảo Lý Sơn, lấy đất tinh khiết về nặn thành hình nhân người chết. Họ còn dùng cành cây dâu cổ thụ làm xương cốt người chết bên trong. Người nam cũng có bảy cành dâu làm xương sườn, đàn bà chín cành... Và lòng đỏ trứng gà được trộn lẫn vào đất nặn hình nhân thay cho máu huyết người đã mất.
Đến giờ, lễ chiêu hồn tập thể cho các hải đội Hoàng Sa đã trôi qua lâu rồi, nhưng ký ức truyền đời của người dân Lý Sơn vẫn ghi nhớ bao chuyện bi hùng. Người xưa đặt hàng quan tài hùng binh quay đầu về đất liền Tổ quốc, mà có khi lên đến cả chục quan tài vì mỗi lần đi Hoàng sa thường cả đội thuyền với khoảng 60 người. Tuy nhiên, bên trong không phải thi hài mà là hình nhân bằng đất được người nhà kêu gọi tên tuổi, nguyện cầu hương hồn người hi sinh trở về an nghỉ! Mỗi hình nhân có một bài vị danh phận trên đầu. Buổi tiễn đưa hương hồn các hùng binh về nơi an nghỉ dưới lòng đất đẫm nước mắt người dân cả đảo vì hầu như tộc họ Lý Sơn nào cũng có người tham gia đội Hoàng Sa. Con cháu đời sau sẽ mãi mãi ghi nhớ “trang sử cát” tuy không có xương cốt, nhưng thấm đẫm hương hồn, hào khí linh thiêng của cha ông.
QUỐC VIỆT
__________
Thắp nén hương trên mộ cổ danh tướng Nguyễn Tri Phương để tự hào hiểu rằng Tổ quốc này chưa bao giờ lùi bước trước quân thù. Và sự thật khí tiết của vị đại tướng này đã được chính quân viễn chinh Pháp kể lại thế nào?
Kỳ tới: Ngôi mộ cổ vị danh tướng

Nguồn: Tuổi Trẻ ngày 16/4/2012






Bí Ẩn Những Ngôi Mộ Cổ - Kỳ 2


Sự thật trong quan tài cổ
TT - Dòng chảy thời gian với biết bao biến động thời cuộc đầy máu, nước mắt và chiến tranh đã trôi qua kể từ khi Huỳnh Công Lý bị xử trảm vào năm Minh Mạng thứ hai (1821).
Nhưng sự thật vụ án tham nhũng chấn động triều Nguyễn của phó tổng trấn Gia Định, bố vợ vua Minh Mạng, vẫn chưa thể xóa nhòa dấu vết. Nhà khảo cổ Đỗ Đình Truật nhớ lại rất hồi hộp khi mở nắp quan tài thâm đen. Sự thật lịch sử gì sẽ phơi bày sau gần hai thế kỷ?
lCác bác sĩ và nhà khảo cổ đang làm rõ bí ẩn bên trong chiếc quan tài - Ảnh tư liệu của Đỗ Đình Truật

Chiếc thủ cấp và nhát chém
“Hôm ấy Sài Gòn mưa tầm tã. May mà chiếc quan tài đã kịp đưa về bệnh viện. Bên khảo cổ học có tôi và phó giáo sư Lê Xuân Diệm, phía bác sĩ có giáo sư Nguyễn Quang Quyền, ông rất giỏi về giải phẫu cơ thể học và kinh nghiệm trên xác ướp khảo cổ” - ông Truật nhớ khi nắp quan tài bật ra.
Họ ngỡ ngàng với đồ tùy táng đơn sơ, ngược lại với bề ngoài nấm mộ khá lớn trong cư xá Đô Thành. Phủ bên trên và dưới thi hài chỉ có hai lớp chiếu cói mỏng, một cái quạt, không có bất cứ châu báu, tiền bạc gì. Còn quần áo mặc theo chỉ vài lớp, rất khác với táng thức “gửi đồ cho người chết về suối vàng sử dụng” mà nhiều trường hợp ông Truật phải bóc hơn 30 lớp áo quần mới chạm đến thi hài.
Nhưng điều làm các nhà khảo cổ ngỡ ngàng nhất là không tìm thấy giấy tờ hay tài liệu, thẻ bài ghi thân phận người chết. Theo ông Truật, điều này rất lạ so với các mộ táng ông từng khảo cổ dù còn nguyên vẹn hay mục nát cũng đều có vết tích thân phận người quá cố. Xác ướp ở Xóm Cải, quận 5, tên người chết được định danh Nguyễn Thị Hiệu ghi trong tờ giấy đặt trên ngực. Với xác ướp ở Vụ Bản, Nam Định, người ta còn tìm thấy tấm minh tinh chôn theo có ghi Đặng thượng y phu nhân Phạm Thị Nguyên Chân...
Trước thực tế không thể định danh hài cốt trong quan tài này, các nhà khảo cổ lúc ấy đã phân tích một biến cố nào đó đã xảy ra và cái chết không bình thường nên người chết được an táng một cách lặng lẽ, buồn tủi như thế!
Tuy nhiên, mấu chốt để xác định hài cốt Huỳnh Công Lý chính là bộ xương trong quan tài. Ngay hiện trạng chỉ còn bộ xương trong quan tài nguyên vẹn và vỏ quách hợp chất đồ sộ cũng làm nhà khảo cổ suy nghĩ. Với táng thức trong quan ngoài quách bằng gỗ quý và hợp chất bền chắc, họ đã tìm thấy nhiều thi hài còn nguyên vẹn như xác ướp. Vậy tại sao trong này lại chỉ còn bộ xương?
Ông Truật lật lại sử liệu: sau khi xử trảm Huỳnh Công Lý, tổng trấn Lê Văn Duyệt cho đem thủ cấp về trình tội với vua Minh Mạng. Sau đó, thủ cấp này được hoàn lại cơ thể để an táng. Như vậy, nó được đưa đi, đưa về mất nhiều thời gian nên thi hài phải quàn lâu hoặc chôn tạm để chờ thủ cấp. Chính thời gian khá dài đó làm thi hài không được bảo vệ trong lớp quách hợp chất nên đã bị phân hủy.
Bộ xương được chôn đầu theo hướng tây nam, xương thân nằm ngửa nhưng hộp sọ lật mặt về phía trái. Chính giáo sư bác sĩ Nguyễn Quang Quyền kiểm tra xương cổ, tìm thấy một vết cắt ngang qua như bị đao chém đầu. Nhà khảo cổ Đỗ Đình Truật còn phát hiện vết máu trên cổ áo trong quan tài.
Chắp nối lại các sử liệu ghi chép Huỳnh Công Lý sau khi bị xử trảm được chôn cất ngay tại Sài Gòn, đặc biệt là các sử liệu định vị mộ quan tham này, các nhà khảo cổ đi đến kết luận họ đã tìm thấy nấm mộ và xương cốt Huỳnh Công Lý.
* Hài cốt tìm thấy trong quan tài - Ảnh tư liệu của Đỗ Đình Truật

Phía sau bản án
Sự thật bên trong mộ cổ là vậy, nhưng nghi án lạm quyền “tiền trảm hậu tấu” của Lê Văn Duyệt vẫn còn phải làm sáng tỏ. Đặc biệt, khi Lê Văn Duyệt qua đời, bị truy tội, nhiều người đã gán ông lồng ân oán riêng tư vào chuyện công để chém đầu Huỳnh Công Lý.
Trong quá trình tìm tư liệu, người viết đã tiếp cận một hồi ký đặc biệt của người nước ngoài đánh giá khách quan Huỳnh Công Lý. Đó là hồi ký Chuyến đi đến Nam Hà của trung úy thuyền trưởng John White, người Mỹ đầu tiên đến Sài Gòn năm 1819 trên chiếc thuyền Franklin. Là nhân chứng nước ngoài hai năm 1819-1820 ở thành phố mới này, John White ghi lại hồi ký rất nhiều khó khăn, nhũng nhiễu phải đối mặt. Đây chính là giai đoạn Lê Văn Duyệt về kinh thành, giao nhiệm vụ cho phó tổng trấn Huỳnh Công Lý.
Lần đầu gặp Huỳnh Công Lý, John White không mấy thiện cảm để ghi lại hồi ký rằng: “Vị phó tổng trấn ngồi xếp chân hai bên kiểu người Á, vuốt râu trắng lưa thưa. Ông là một người già ốm, nhăn nheo, rất thận trọng, điệu bộ, mặc dù có nở nụ cười nhưng không đáng tin cậy, không cho ta thấy một điều gì công chính và thành thật”.
Về sau gặp Lê Văn Duyệt từ Huế trở về, nếu như John White ca ngợi đức hạnh, tầm nhìn viên tổng trấn này bao nhiêu thì lại khinh thường Huỳnh Công Lý bấy nhiêu. Thậm chí thuyền trưởng người Mỹ còn kể chính viên phó quan này thông đồng với những kẻ bất chính gây khó khăn cho ông ta.
Một đoạn hồi ký John White còn kể Huỳnh Công Lý lên thăm tàu Franklin, trơ trẽn “mượn” khẩu súng săn hai nòng quý giá mà John White biết rằng mình sẽ vĩnh viễn mất nó.
Đặc biệt, tội trạng và bản án Huỳnh Công Lý cũng được các chính sử Đại Nam thực lục, Quốc sử triều toát yếu, Ngự chế văn vua Minh Mạng... khẳng định.
Đại Nam thực lục chép rõ năm 1820, Huỳnh Công Lý bị dân binh Gia Định tố cáo tham nhũng hơn ba vạn quan tiền, khi điều tra còn lòi tội bắt binh sĩ xây dựng nhà riêng, cơ sở buôn ngói ở bờ sông Hương. Vua Minh Mạng đã than giận: “Trẫm nuôi dân như con, thực không kể phí tổn. Nhưng bọn quan lại tham lam giảo quyệt chứa đầy túi riêng... Gần đây Hoàng (Huỳnh) Công Lý làm phó tổng trấn Gia Định không bao lâu mà bóc lột của dân đến trên ba vạn. Nếu các viên mục thú đều như y cả thì dân ta còn cậy vào đâu...”.
Cũng chính vua Minh Mạng minh xét án tham nhũng cần phải nhân chứng mà họ đều ở Gia Định, không dễ ra Huế, nên cử quan Bộ Hình Nguyễn Đình Thinh vào Gia Định tra xét. Sau đó vua Minh Mạng không những định án chết của Huỳnh Công Lý mà còn đuổi con gái ông ta là Huệ Phi trong cung ra làm thường dân.
Đặc biệt, trong Ngự văn chế sơ tập, vua Minh Mạng đã khẳng định “quân pháp bất vị thân” với đình thần: “Từ nay bất kể quân lính trong ngoài, gặp các viên quan biền tham lam ngược đãi như vậy mà phải chỗ quyền thế không nói ra được thì cho phép tâu trình, trẫm sẽ tìm ra căn nguyên để trị tội kẻ tham nhũng”.
Vụ án tham nhũng và sự đền tội của quan tham Huỳnh Công Lý từ gần hai trăm năm trước vẫn còn vẳng đến mai sau...
QUỐC VIỆT
Trên hòn đảo giữa biển có những nấm mộ cổ không hài cốt nhưng rất linh thiêng. Chúng đã được táng thức thế nào? Tại sao bao đời hậu thế vẫn kính thờ?
Kỳ tới:  Những nấm mộ cát linh thiêng

Nguồn: Tuổi Trẻ ngày 15/4/2012






Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

Cơ Hội Trong Đời



Hai mươi năm sau, bạn sẽ hối tiếc vì những điều bạn đã không làm hơn là những điều bạn đã làm. Vì vậy hãy dẹp bỏ những vướng mắc. Hãy giương buồm rời bến. Giăng cánh buồm đón lấy ngọn gió mới. Thám hiểm. Ước mơ. Khám phá - Mark Twain.

    Tôi tuyên bố với cô bạn Stacy trong khi đóng cửa văn phòng và rời nhà hàng mà tôi đang quản lý:"Đây là một cơ hội lớn trong đời tớ. Đến sống ở thành phố New York là giấc mơ của bất kỳ một cô gái hai mươi bảy tuổi nào, và chỉ trong vòng vài tháng nữa thôi, tớ sẽ biết mình có thể chuyển đến đó hay không".

    Tôi ngắm ánh trăng lung linh trên sóng nước vùng biển Laguna. "Tớ sẽ rất nhớ nơi này, nhưng được sống ở đó là điều tớ hằng ao ước - một giấc mơ trở thành sự thật".

    Chúng tôi hẹn gặp một nhóm bạn tại một quán cà phê và tôi cứ huyên thuyên về khả năng tôi sẽ chuyển đi. Bỗng có tràng cười rộ lên từ chiếc bàn gần đó. Tôi chăm chú nhìn một anh chàng khá điển trai đang lôi cuốn sự chú ý của bạn bè bằng câu chuyện rất thu hút. Nụ cười rạng rỡ, ấm áp và phong thái tự tin của anh khiến tôi ngây ngất.

    Stacy thúc vào người tôi:"Michelle, cậu đang nhìn chằm chằm vào anh ta và sắp nhỏ dãi rồi đấy!".

   "Ôi..." - tôi thì thầm. Tôi tiếp tục ngắm nghía anh chàng hào hoa đang xăn tay áo chiếc áo len rộng thùng thình. Mọi người ngồi cùng bàn với anh đều chăm chú vào anh. "Tớ muốn kết hôn với anh chàng đó".

   Stacy chỉ ậm ừ:"Ừ, biết rồi. Kể bọn tớ nghe thêm về nơi cậu dự định dọn đến ở New York đi. Bọn tớ tính sẽ ghé thăm cậu khi cậu có được việc làm này".

    Trong lúc nói chuyện, ánh mắt tôi lại lướt về phía anh chàng vui tính.

    Ba tháng sau, tôi và nhóm bạn lại tụ tập tại chính nhà hàng đó. Họ đồng thanh nâng ly chúc mừng:"Vì cuộc sống mới ở thành phố New York!".

    "Một cơ hội lớn tỏng đời tớ!". Chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau hàng giờ liền. Tôi kể với họ kế hoạch tiết kiệm tiền của mình bằng cách dọn khỏi ngôi nhà bên bờ biển và thuê một phòng nhỏ trong những tháng còn lại ở đây.

    Bạn tôi liền gợi ý:"Tôi có quen một người bạn gốc Nam Phi đang dự định cho thuê một trong số bốn phòng ngủ trong nhà. Cậu ấy tên là Barry. Một anh chàng tuyệt vời". Rồi cậu ta viết nguệch ngoạc lên tờ khăn ăn:"Đây là số điện thoại của cậy ấy. Cậu ấy đã bốn mươi hai tuổi và vẫn quyết định sống độc thân. Cậu ấy nói rằng sống độc thân thôi đã quá bận rộn rồi chứ đừng nói đến vai trò làm chồng".

    Ngay hôm đó, tôi hẹn xem phòng. Khi tôi tiến về phía ngôi nhà khang trang, cánh cửa bật mở. Người đàn ông lên tiếng:"Chắc cô là Michelle". Anh đang xăn tay áo chiếc áo len rộng thùng thình và nở nụ cười rạng rỡ hút hồn. Đó chính là anh chàng ở nhà hàng nhiều tháng trước - anh chàng tôi muốn lấy làm chồng.

    Tôi đứng nhìn ngây người, miệng há hốc, chỉ mong sao tôi không nhỏ nước dãi.

    Anh lại lên tiếng, kéo tôi khỏi trạng thái ngây ngất:"Cô là Michelle, phải không? Cô có muốn vào xem phòng không?".

    Tôi bước theo anh dạo một vòng quanh nhà rồi nhận lời khi anh mời dùng trà. Barry có sự quan tâm tinh tế và hết sức chăm chú lắng nghe khi tôi lắp bắp kể về bản thân. Cặp kính gọng bạc chiếu những tia lấp lánh nổi bật trên mái tóc sậm màu của anh. Nự cười cởi mở, ấm áp của anh nhanh chóng khiến tôi cảm thấy thoải mái trở lại và chúng tôi trò chuyện tự nhiên suốt hai giờ đồng hồ sau đó. Sau cùng thì tôi quyết định không thuê phòng nữa và miễn cưỡng chào tạm biệt anh.

    Thời gian nhanh chóng trôi qua, tôi tất bật chuẩn bị cho chuyến đi. Tôi vẫn thường nghĩ đến Barry nhưng ngại ngùng không thể gọi điện cho anh.

    Khi cùng Stacy rời văn phòng đi ăn tối, tôi nói:"Tớ sẽ chuyển đến New York tỏng vòng ba tuần nữa. Dù tớ rất muốn gặp lại anh ấy nhưng việc đó chỉ khiến cuộc đời tớ thêm rối rắm".

    "Ồ, vậy thì hãy cứng cỏi lên để đối diện với những rối rắm đó!" - Stacy vừa nói vừa hất đầu về phía cửa.

    Barry bước vào nhà hàng với đôi mắt xanh sâu lắng và nụ cười cuốn hút.

    Anh cất tiếng dịu dàng:"Chào em. Em có thời gian dùng một tách cà phê với anh không?".

    "Tất nhiên là được chứ!" - Tôi cố để không khỏi há hốc mồm vì kinh ngạc.

    Chúng tôi đến một quán nước và tiếp tục câu chuyện dở dang hôm trước. Anh cũng đang có kế hoạch thay đổi công việc và sẽ trở lại Nam Phi. Anh sẽ khởi hành trước tôi một tuần. Lúc đó, tôi biết rằng tôi phải kiềm chế trái tim đang ru n rẩy của mình. Rõ ràng chúng tôi không thể có tương lai với nhau. Anh xin số điện thoại của tôi và mời tôi lúc nào đó sẽ cùng đi ăn tối. Tôi nhận lời, cố nén nỗi buồn, biết rằng tôi cũng sẽ ra đi sau hai tuần ngắn ngủi nữa thôi và có thể cuộc hẹn đó sẽ không bao giờ diễn ra.

    Nhưng nó đã xảy ra. Vài ngày sau anh đón tôi đi xem phim và dùng bữa tối. Chúng tôi nói chuyện hàng giờ liền về cuộc sống, về hy vọng và mơ ước của cả hai - tôi muốn đến New York, anh muốn trở lại Nam Phi. Tôi chưa từng nói chuyện thoải mái và dễ chịu như thế với một người đàn ông nào khác. Anh với tay qua bàn ăn và nắm lấy tay tôi. Tôi tin rằng tôi cũng nhìn thấy trong mắt anh tình cảm chan chứa hệt như những cảm xúc đang dâng lên trong tim tôi. Anh nói:"Anh rất tiếc chỉ gặp em được một tuần trước khi anh rời khỏi nơi đây".

    Tôi nhẹ nhàng trả lời anh:"Chúng ta vẫn còn đến bảy ngày mà!".

    "Vậy chúng ta hãy tận dụng tối đa khoảng thời gian còn lại này nhé!". Anh giúp tôi khoác áo vào. Tay trong tay, chúng tôi tản bộ ra chỗ để xe và lên kế hoạch cho ngày hôm sau, hôm sau và hôm sau nữa. Trên đường anh đưa tôi về, tiếng Tracy Chapman trầm ấm hát:"Give me one reason to stay, and I will turn right back around" - hãy cho anh một lý do để ở lại, anh sẽ quay lại ngay.  Liệu trái tim anh có đang ngân nga theo bài hát như tôi?

    Trong suốt tuần lễ sau đó, mỗi ngày chúng tôi đều dành một khoảng thời gian cho nhau. Tôi biết mình đã yêu anh, nhưng không dám nói ra điều đó. Tôi không thể phá vỡ những cơ hội trong đời chúng tôi được.

    Tôi than thở với Stacy bên ly cà phê khi nhà hàng chúng tôi sắp đóng cửa:"Tớ biết anh ấy cũng yêu tớ. Thậm chí chúng tớ còn hứa hẹn sẽ đến với nhau trong những dịp nghỉ. Anh ấy sắp đến đây gặp tớ để tặng một món quà giúp tớ nhớ đến anh".

    Ngay lúc đó, Barry bước vào. Tôi đứng dậy để chào đón vòng tay anh. Chúng tôi cùng nhâm nhi tách cà phê. Anh cất tiếng nhẹ nhàng:"Anh sẽ rẩ nhớ em. Nhưng anh biết rằng em sẽ nhớ đến anh mỗi khi em nghe cái này". Anh đặt đĩa CD của Tracy Chapman lên bàn trước mặt tôi. Rồi anh chỉ vào tựa bài hát Just Give Me One Reason. "Chúng ta có thể cùng nghe một bản nhạc và nhớ đến nhau".

    Tôi hớp vội một ngụm cà phê để cổ họng mình khỏi nghẹn lại:"Em sẽ không bao giờ quên anh, Barry. Không bao giờ!".

    "Ồ, còn một thứ nữa để em luôn nhớ đến anh". Anh đặt một chiếc hộp nhỏ lên chiếc đĩa CD. Ngay lúc đó, cảm xúc ngỡ ngàng như lần đầu chúng tôi gặp gỡ lại khiến tôi hóa đá. Tình yêu tôi cảm thấy trong mắt anh khi chúng tôi nhình nhau đắm đuối đã là một món quà hết sức kỳ diệu trong đời. Cuối cùng, tôi cầm lấy chiếc hộp và từ từ mở nó ra.

    Một chiếc nhẫn kim cương!

    "Michelle, anh đã yêu em ngay từ khoảnh khắc đầu tiên gặp em. Hôm chúng ta hẹn nhau lần đầu tiên, ngay từ trước khi chúng ta dùng cà phê, anh đã biết rằng em chính là người phụ nữ của đời anh. Sáng nay, anh thức dậy và cảm thấy hết sức tuyệt vọng, nghĩ đến hôm nay đã là ngày 3 tháng Năm. Chỉ còn ba ngày nữa, anh sẽ đánh mất thiên thần của anh. Dĩ nhiên, sự nghiệp của anh ở Nam Phi là một cơ hội lớn trong đời, nhưng Michelle ạ, chính em mới là giấc mơ có thật của anh. Hãy cưới anh nhé!".

    "Vâng, Barry, em đồng ý!" - Tôi nghẹn ngào.

    "Anh biết việc chuyển đến New York có ý nghĩa như thế nào với em, nhưng em có bằng lòng cùng anh đến Nam Phi không? Michelle, bằng tất cả trái tim mình, anh tin rằng việc chúng ta đến được với nhau không phải là tình cờ. Cuộc sống của anh không diễn ra như anh dự định chút nào, nhưng anh biết tất cả những điều đó đều nằm trong sự sắp đặt vĩ đại hơn". Barry khẽ mỉm cười:"Chúa thật có óc hài hước, nhưng Ngài chọn thời điểm quá tệ".

    Đúng một năm sau, ngày 3 tháng Năm, chúng tôi kết hôn dưới vùng trời Châu Phi. Giấc mơ của chúng tôi đã trở thành hiện thực. Cơ hội lớn trong đời chúng tôi.

LeAnn Thieman
Ghi theo lời kể của Michelle Wolins
(Chicken Soup For The Single`s Soul)